Thực Dưỡng ・

Chém Theo Cơn Gió #1

Anh Yu 24 Thg 02

XEM NHANH

    Bài viết này chia sẻ những suy nghĩ vụn vặt. Hàng ngày đầu mình dung nạp 1 lượng thông tin lớn và cũng nảy sinh những ý nghĩ tào lao bí đao, nếu không ghi lại thì quên mất tiêu, hơi bị uổng 😀

     

    1. Nếu có một ước muốn, mình ước sẽ không cần ngủ mà vẫn khỏe. Như vậy ngày sẽ có thêm 8 tiếng được chém gió ở đây.  Mỗi tối trước khi đi ngủ và mỗi sáng trước khi vào toilet, tui thường nghĩ về mình sẽ tạo ra giá trị gì có ích hôm nay. Có thể mang lại 1 nụ cười, khích lệ ai đó đổi thay hay gì gì đó, miễn là có ích.

    2. Đôi khi muốn làm thật nhiều, nhưng không thể ngồi lâu trước máy tính được. Đi làm vp đã phải ngồi, về nhà lại ngồi tiếp nữa thì chắc lên gò sớm. Ngày nào đó mình sẽ dẹp cmn hết chỉ để làm Bếp thui. Nghe đồn nếu mình làm được việc mà: có trình độ, có đam mê và có tiền thì sẽ được “lên đỉnh” hạnh phúc!

    3. Từ lúc lập blog chém gió đến giờ mình đã có hân hạnh được nhiều bạn chia sẻ những ý tưởng về thực dưỡng, organic, nhà hàng…cả phi lợi nhuận và có lợi nhuận. Mình rất cảm kích những tấm lòng của các bạn và mong cho những ý tưởng ấy bước ra đời thực. Các bạn đã chọn con đường “ngược chiều” như mình, rất là hiếm, và hiếm thì rất đáng quý (chắc thế). Quán ăn Khai Minh Điện Biên Phủ là những địa chỉ mới tại TP.HCM mà các bạn mình nên lưu tâm nhé, người làm có tâm thì không nhiều đâu. Nếu mình giúp được gì trong khả năng mình cho phép nhất định mình sẽ giúp. Hoặc sẽ kết nối những con người cùng chung ý tưởng với nhau chẳng hạn. Bạn nào cần tìm bạn đời thì gửi profile cho mình 😉

    4. Share nội dung là chuyện dễ òm. Share thứ ngắn gọn và sexy mới là chuyện khó, và tốn thời gian. Làm thứ đơn giản thực ra không đơn giản tí nào. Làm có tâm chắc dễ tâm thần.

    5. Hầu hết các vấn đề về sức khỏe là do THỪA hơn là thiếu. Nhưng con người thường lấy cái thiếu để bắt bẻ chuyện ăn chay của người khác. Ngay cả những thứ ăn tốt mà ăn thừa, ăn tham đều phải lãnh hậu quả. Bài học này nhiều người học hoài vẫn không hiểu. Hễ con người là khó tránh được chữ THAM. Do sợ chết nên giờ anh ấy cũng bớt tham rồi.

    6. Thói sĩ diện là kẻ thù giết người hàng loạt. Bệnh “sao” là bệnh khó chữa nhất. Sự nuông chiều trong thời gian dài có khả năng nuôi bệnh này cao nhất. Chắc cái chữ thể diện trong não người Á Đông cao quá nên ăn chay, ăn ít, sống đơn giản..trở nên khó khăn với nhiều người. Mình đặc biệt dị ứng với thể loại bệnh sĩ này, mặc dù trong bản chất nam nhi chắc cũng có 😀

    7. Theo quan sát của mình, mọi sự bất hạnh đau buồn thường là do sự bệnh tật của NGƯỜI THÂN gây ra nhiều hơn là bản thân. Con cái, ba mẹ già đau bệnh, phải nghỉ làm chở đi bệnh viện. Mọi giấc mơ bị trì hoãn. Tiền bạc thì bay bay vào túi nhà thuốc. Nếu những ba mẹ già biết nghĩ cho con cái mà ăn uống đàng hoàng thì cũng đỡ lắm. Nhưng thực ra bây giờ bác sĩ, sách vở, thuốc TPCN bùa ghê quá, dễ sập bẫy. Thôi thì quay về với ngày xưa (xưa thật xưa), về quê sống có lẽ ổn.

    8. Với mình, học cách nấu ăn theo tự nhiên không phải là thêm vào mà là để biết cách bớt đi. Đây là kỉ nguyên của sự đơn giản hóa. Xã hội hiện nay đã quá nuông chiều cái miệng nên táng vào cả đống thứ khi nấu ăn. Bớt được đi cái nào thì tốt. Có thêm thời gian mà làm việc khác. Kiếm tiền lấy vợ chẳng hạn.

    9. Bạo lực là bạn thân của sáng tạo. Não mình trở nên vô cùng hoạt bát với máu và nước mắt (ảo). Chắc cũng vì cuộc sống hàng ngày phải chứng kiến sự bất công đè nén. Đến với thực dưỡng, mình tìm thấy sự công bằng..

    10. Phần lớn những người xung quanh nhìn mình đều có tư tưởng là:

    “Thằng này ăn chay thì nó phải:
    – ko mê gái
    – ăn nói điềm đạm, ếu dc chửi thề nói tục
    – là thanh niên nghiêm túc vờ lờ, vì sự nghiệp giáo dục…”

    Tu thì ăn chay chứ ăn chay đâu có nghĩa là tu! Tuỳ vào mỗi người mà chọn CHAY TỊNH hay CHAY TƯNG. Nhưng nhìn chung mình thích là CHAY TỈNH, bạn biết thứ bạn ăn vào sẽ tác động thế nào lên đầu óc tư tưởng của mình ra sao, lúc cần tưng thì làm gì… Đó chính là Bếp Thực Dưỡng, hưởng thụ những gì theo tự nhiên. Hồn và xác hiểu nhau như 1. Dĩ nhiên đôi khi cũng hiểu lầm 😛

     

    11. Trong mắt 1 số người, mình là người ăn uống rất kham khổ, khó khăn.
    Trong mắt không ít người, mình là người ăn uống “lung tung”. Phương châm của tui là, ĐI Ở GIỮA cho lành. Không phải rơi vào thái cực nào, phân tán mọi rủi ro. Mình biết được giới hạn của cơ thể mình, đến đâu là ngừng. Có ai đó nói rằng điều tệ hại nhất là cố gắng làm vừa lòng tất cả. Mình sẽ không như vậy…

    Thực dưỡng là một phương thức giúp ta cân bằng, theo nơi ta sinh sống. Cách áp dụng TD ở Mỹ sẽ khác với ở Nhật. Nhật sẽ khác với Việt Nam. Miền Nam VN sẽ khác với miền Bắc VN. Không có 1 công thức chung hoàn hảo, mà cũng không có đúng sai rõ ràng, chỉ có phù hợp hay không phù hợp mà thôi. Mình nhận thấy một sự cải thiện sức khoẻ rõ rệt từ khi áp dụng, không bao giờ phải than mệt, bệnh, không bao giờ có 1 suy nghĩ “chán” có cơ hội nảy sinh. Hoàn toàn khác so với trước. Nếu không đem đi giới thiệu cho nhiều người biết thì có lẽ mình ích kỷ rồi, đó không phải cách sống của mình.

    Những món ăn mình làm là mình ăn, đàn ông U20, người sống ở Sài Gòn, xứ nhiệt đới 2 mùa mưa nắng, không có vướng vào một ràng buộc tôn giáo nào. Mỗi món ăn mình làm đều nói (tương đối) khi nào ăn, và ai không nên ăn. Một số bạn nói mình ăn “đồ lạ”. Nếu quay ngược thời gian 100 năm trước, người ta sẽ nhìn vào những thứ bây giờ người ta ăn và nói là “đồ lạ”. Đôi khi mình mượn tạm một số thực phẩm truyền thống của dân tộc khác để làm phong phú bữa ăn hàng ngày, thấy ngon và tốt thì mình chia sẽ thui (như kiều mạch, yến mạch, barley, lúa mì, quinoa…). Giữ gạo làm thực phẩm chính (rẻ) và lướt vòng quanh qua những thực phẩm tốt khác (ít rẻ hơn) là một chiến thuật tốt để không rơi vào cái sự “ngán dùm” của mấy người rảnh. Càng ngày BTD sẽ càng hướng đến nhưng thực phẩm thuần Việt hơn, nhưng nói thật, những thứ ngon lành ở VN bị xuất khẩu nhiều, sống ở VN chỉ được ăn loại 2, và mình đã mất lòng tin với nhiều made in VN. Xã hội này ép ta phải làm Người Tiêu Dùng Thông CMN Thái !?

    Những người như mình còn quá trẻ. Ước muốn được hưởng thụ chẳng có gì sai. Bạn ăn chay đã là 1 “sự thiệt thòi” trong mắt nhiều người. Lối ăn chay hằng ngày của mình là 50% tối giản (rau củ luộc mono với cơm), 40% đơn giản, 10% hên xui. Mình chẳng phải 1 fan cuồng của âm dương. Biết vừa đủ thôi cho đời thanh thản. Cuộc sống vốn đã quá phức tạp rồi. Đây là 1 cái bếp tự do, mình gọi là “ăn có ý thức, nấu có trách nhiệm” chứ không phải “chữa bệnh theo pp Ohsawa” hay “nấu ăn cho tâm linh, thiền toạ gì cả”. Bếp đơn thuần là chuyện nấu và ăn thôi.

    Ở đây bạn sẽ thấy được mặt sáng của ẩm thực truyền thống và mặt tối của lối sống hiện đại. Trắng đen rõ ràng (đôi khi không), bạn sẽ tự quyết định được mình cần đứng ở đâu. Trong cuộc đời này luôn luôn có những lựa chọn. Luôn luôn có những đường tắt. Nhưng khi kẹt xe không phải ai cũng biết mà đi vào. Phải có ai đó vẽ lên 1 cái bảng chỉ vào to và rõ “tự do lối này, thích thì nhích”

    12. Thực dưỡng hay Whole Food Plant Based KHÔNG CHỮA BỆNH mà chỉ giúp cơ thể tạo lập cân bằng tự chữa cho nó thôi. Mình, bác Tài, bác Hưng và các anh em khác luôn nhận được những câu hỏi “Ăn gì chữa bệnh của tôi?” Khi lâm bệnh ai cũng hoang mang, chỉ nghĩ đến làm gì để hết bệnh. Chữa triệu chứng thì (khá) dễ, chữa được căn nguyên của nó thì ai cũng tặc lưỡi “từ từ tính”, hết đau cái đã. Rồi khi hết triệu chứng thì quên luôn. Mình rất hiểu cho các bạn rơi vào hoàn cảnh như thế. Mình mong các bạn ngáp ngáp sắp chết luôn đi, rồi đến với dinh dưỡng/thực dưỡng! Nghe có vẻ phũ phàng nhưng có lẽ nó là cách tốt nhất để bạn biết sợ, và không “ngựa quen đường cũ”. Khi đứng trước cái chết cận kề, bạn nghĩ về cha mẹ, người thân ở lại ra sao, lúc đó tự dưng sẽ có một nghị lực phi thường để đổi thay. Khi đó cái khó, cái rào cản kiến thức, nguyên lý âm dương blah blah chẳng là cái nghĩa địa gì nữa. Đó là kinh nghiệm của bản thân mình ngày xưa. Trong cái khó, ló cái liều 😀

    Cách tiếp cận của Bếp Thực Dưỡng là “Phòng bệnh từ xa bằng lối sống”. Không phải ăn gạo lứt muối mè lập chiến công rồi chạy mất dép. Không phải chờ bệnh đến nan y rồi chữa. Bạn cần 2 thứ ĐỘNG LỰC và KẾ HOẠCH cho một sự đổi thay hoàn hảo. 

     

    2/2014

     
     
     

     

    Tặng bạn “Những giấc mơ” của tôi

    Oh, my life is changing everyday,

    In every possible way.
    And oh, my dreams, it’s never quite as it seems,
    Never quite as it seems.

     

     

    Anh Yu

    Xếp có ý. Chụp có tình [Đặt mua sách nấu ăn]

    Gửi

    Bài viết liên quan