[Tóm tắt]
– Đường trắng (đường cát, đường tinh chế) là nguyên nhân của nhiều loại bệnh tật ngày nay và không bao giờ nên đụng vào.
– Về mặt dinh dưỡng, xét về các chất chống oxy hoá, vitamin..thì nên dùng các loại chất làm ngọt thay thế đường trắng là (theo thứ tự nên dùng):
+ Đường từ quả chà là (dates) là tốt nhất, nó là thực phẩm toàn phần (wholefood). Nhưng vì nó có chứa 30-50% thành phần dinh dưỡng không tan trong nước nên có thể bị hạn chế trong việc sử dụng trong nấu nướng (Vd: pha trà, làm bánh). Người Do Thái vốn nổi tiếng thông minh, họ ăn trái chà là và hạt hạnh nhân (almond) rất thường xuyên.
+ Mật mía (molasses) > sirô mầm lúa mạch (barley malt) > sirô gạo lứt (brown rice syrup) > đường thô (raw sugar crystals) (không phải hạt mịn)
+ Sirô bắp hay High Fructose Corn Syrup, các chất làm ngọt nhân tạo (đường cho bệnh tiểu đường) thì chỉ có hại đến rất hại thôi.
Xem toàn bộ nghiên cứu tại đây (PDF) hoặc đây (Video)
– Về mặt thực dưỡng, sirô gạo lứt, sirô mầm lúa mạch (mạch nha) là ổn hơn cả vì chúng làm từ ngũ cốc nên cân bằng năng lượng âm dương hơn.
Trong các công thức bánh ngọt, đường giúp thu hút độ ẩm, giảm lượng gluten trong bột. Kết quả là lớp vỏ bánh mềm mại hơn, và hỗn hợp bột nhẹ hơn do giảm gluten. Do đó, khi đưa vào lò, bánh sẽ nở cao hơn, bông xốp hơn.
– Đặc tính hút ẩm của đường cũng có tác dụng kéo dài tuổi thọ các loại bánh.
– Có khi nào chúng mình thắc mắc vì sao bánh khi chín có màu vàng nâu? Màu sắc ngon lành này là do đường kết hợp với protein có trong các thành phần khác như sữa, trứng, bơ. v..v… khi gặp nhiệt độ. Càng nhiều đường, màu bánh càng đậm.
– Bánh quy làm với đường nâu sẽ có kết cấu dẻo trong khi đường trắng bánh sẽ giòn hơn.
Kinh nghiệm của mình: đường nào càng tốt, giá càng chát, nhưng vì sử dụng rất ít nên cũng không sao. Mình chủ yếu dùng mứt chà là/đường nâu thô.