Vậy là đã tròn 10 năm tôi bước vào con đường Thực Dưỡng rồi các bác. Đời người có mấy cái chục năm là hết, phải mạnh dạn làm cú post kỉ niệm tâm sự mỏng ? Những ngày đầu tiên vào tháng 8/2011 khi ấy mới được 2 mấy xuân xanh bị BV hành ra bã, chen chúc và ngột ngạt. Ở cái thế lưng tựa vào sông, không còn đường lui tôi quyết làm trận sống mái để lấy lại sinh mệnh. Vốn nhà đã có sẵn sách vở và gạo lứt, tôi lao ngay vào nhịn ăn và gạo lứt muối mè giã gần 1 tháng thì suy kiệt như tù nhân Do Thái WW2. Giảm liền hơn 20kg, thèm đủ thứ nhưng nhất quyết ko ăn bậy, thịt teo đi mà đầu óc lại sáng ra, mỗi ngày chỉ cần ngủ rất ít… nói chung là khá giống trong sách vở đã hướng dẫn.
Thời gian đầu huyết áp rất tệ, lý do là THAM, muốn đi nhanh về đích mà ko cho cơ thể thích nghi. Khi cơ thể đang tự chữa lành thì nó như cục cứt luôn, tâm trạng rất dễ cáu. Hình như khi Trái Đất chữa lành cũng vậy? Trong 6 tháng đầu là lúc mình học thêm các môn khác như yoga, diện chẩn, thiền, nấu ăn.. tập hết và càng làm càng thấy khai mở đầu óc và cơ thể nhẹ nhõm hơn, bệnh đi lúc nào không hay. Niềm vui lớn nhất cuộc đời khi đó là ĐƯỢC ĂN. Ăn gì cũng thấy ngon mặc dù chỉ loanh quanh ngũ cốc, rau củ, ko gia vị, đúng nghĩa ăn như chết đói. Chỉ có mình mới biết đang cần gì nên tôi phải tự nấu. Cứ vậy dần dần mà nấu ăn, viết lách, chụp hình…một mình.
Gia đình là một yếu tố cực kì quan trọng. Nếu không được ủng hộ và “mặc kệ” thì tiến trình chữa lành rất dễ thất bại. Rất may mắn cho tôi là xung quanh dường như cả vũ trụ tạo điều kiện cho tôi được sửa sai. Biết ơn thật nhiều và cố gắng trả ơn!
Thời 2012 người ăn thực dưỡng toàn ông bà già và người bệnh, rất ít thanh niên. Vốn là dân Đoàn Đội lụi nên làm phong trào và tuyên truyền là tôi máu lắm. Sống ẩn dật 1 thời gian, tôi cũng thèm được kết nối như bạn thèm đi cafe mùa dịch đấy. Do ko còn nhậu được, bạn bè cũ mất hết, tôi may mắn gặp được các bạn thực dưỡng mới thông qua blog Bếp Thực Dưỡng của tôi. Có người hơi fan cuồng, có người cởi mở, ai cũng chơi hết, mình tìm cái hay mỗi người mà học.
Một thời gian sau tôi nhảy dù ko làm văn phòng và quyết định theo nghề bếp tử tế. Vì không có trường lớp nào ở Việt Nam nên tự học là đương nhiên. Nghề dạy người, tôi bắt đầu bằng việc nấu ăn cho gia đình expat ở Thảo Điền. Người nước ngoài lớn tuổi họ thích ăn chay nên tôi được lợi thế phô diễn các món Âu Á. Mỗi ngày cứ như một màn thi Masterchef làm sao để đúng boong 6h chiều là dọn bàn đầy đủ. Cuộc sống cứ vậy thật vui, luôn có thử thách mới.
Đến năm 2015 gia đình có sự thay đổi. Khi đã cứng tay, tôi bắt đầu mở lớp học nấu ăn chay thực dưỡng. Thời ấy thông tin dinh dưỡng chưa bát nháo như giờ, mọi người có niềm tin. Tôi làm việc như 1 heathcoach, giúp đỡ những ai có duyên, vô duyên thì quay xe. Có thể nói những năm 2016-2019 là thời Thực Dưỡng đông vui nhất. Tôi làm hết mình để gieo duyên kiến thức vì nó đã cứu đời mình. Mình xác định sinh ra để làm chuyên môn, ko phải làm kinh tế. Nhưng 1 thằng phá hơn tá thằng xây, những vụ chửi nhau bóc phốt của Tây Y và đội bán TD cực đoan khiến cả ngành chịu oan. Báo chí hùa nhau vào bơm nên người mới vào hoang mang. Nản quá tôi tạm nghỉ, khép lại một thời hoàng kim.
Ngày trước được nổi tiếng một tí, giờ đỡ nhiều rồi. Niềm vui của tôi là gặp gỡ giao lưu với những người cùng sóng, các bạn học viên, ai cần biết thì biết vậy là đủ. Sau này chủ yếu tôi viết trên nền tảng Instagram nhiều hơn cả. Người đến rồi đi, giờ người cũ năm xưa còn còn ai đọc những dòng này giơ tay cho tui ôm phát luôn (tri kỷ)
10 năm trước tôi đã gặp bước ngoặt lịch sử và may mắn tìm thấy con đường Thực Dưỡng Hiện Đại cho mình. Tôi biết thời điểm này dịch bệnh cũng đẩy nhiều người vào bước ngoặt đời mình, chỉ khác là bây giờ cái chết đến nhanh hơn nhiều. Dẫu có chết cũng chưa thoát vì đầu thai cũng vào vòng lặp huề vốn thôi haha. Chỉ buồn vì mình phải chia ly người thương trong kiếp này. Thực Dưỡng hay Nghệ Thuật Dưỡng Sinh vẫn ở đây là cái phao chờ bạn, sau 24 tuổi mới có thể cần. Đừng ra xa bờ quá là được…
KẾT.
Sau 10 năm có những điều tự tôi thấm được, xin ghi xuống để nhắc nhớ tới già:
– Sống thuận tự nhiên là sống lỗi với con người đời.
– Cố gắng để Ngưng phán xét và mở lòng ra.
– Sống lâu 90% là nhờ Giống, sống an vui nhờ Thực Dưỡng (TD). Ăn uống chỉ là một phần nhỏ trong đó mà thôi.
– Trong các pháp dưỡng sinh, môn nào rồi cũng sẽ rơi rớt vì Lười, duy có môn Ăn là dễ bền nhất.
– Trời kêu ai nấy dạ, nhưng chắc chắn có sai thì trời mới kêu.
– Khi bạn bị giới hạn sự lựa chọn thì trí sáng tạo mới phát triển.
– Nghe tất cả, thử tất cả, nhưng tin vào chính mình. Đừng vội tin những gì thầy bà nói, nhìn vào điều họ làm.
– Mắt ko thấy thì tim ko đau (vd. Hóa đơn chợ) . Biết nhiều thứ quá thì khổ
– Có sức khỏe và làm việc thiện, $$ sẽ tự kiếm đường tới bạn và ở lại.
– Cây rồi phải thay lá, người đến lúc cũng phải thay kiểu ăn.
– Người ăn như TD mà ko hề biết về TD, đó mới là cao thủ. Trường hợp vô chiêu thắng hữu chiêu.
– Chữa bệnh ko khó, chữa lần sau mới khó.
– TD là tấm thảm bay, bạn nằm ngoan trên đó sẽ ko dính ùn tắc bộn bề đời thường. Từ trên bay xuống thì dễ gãy chân, leo lên lại khó vô cùng. Ở trên thảm thì rất thảm vì cô đơn.
– Phải làm những việc Cần làm, để được làm việc bạn Muốn làm.
– Muốn hữu dụng thì phải trống rỗng ở giữa.
– Những gì tinh hoa nhất đều từ Trung Quốc mà ra, yêu ghét có chọn lọc.
– Muốn biết sự thật cứ suy ngược từ TV
– Bệnh khó chữa nhất vẫn là bệnh “tao đéo tin”
– Nói thật ít làm thật nhiều, ăn vừa đủ sẽ ngủ thật ngon.
– Phần lớn những ông nói đạo lý sống như…à mà thôi ?
sao ko thấy mặt toy??? huhu