Thời học trò, ly chè là đầu câu chuyện. Bao “mối tình” ngây thơ vô số tội thường bắt đầu từ những lời mời mọc “đi ăn chè nha?”
Thời nay có lẽ là trà sữa, trà đào đã soán ngôi. Nhưng trong ký ức tuổi thơ mình, món chè đá đậu là số một, chè cứt mũi là số 2, hầu như ngày nào cũng ăn. Bởi lẽ Sài Gòn nóng quá nóng, thời xưa làm gì có máy lạnh. Làm ly chè mát từ trong mát ra, từ trên mát xuống lại còn no lâu. Nghe bảo ăn đậu xanh mát gan trị mụn thế là tấp nhiệt tình. Rốt cục chỉ thấy cuộc đời nở thêm hoa, vì đường trắng quá trời. Ăn ngọt thì vui mồm thật nhưng cũng phải trả giá nhiều…Thôi kệ coi như 20 năm đầu đời là tận hưởng, xé nháp. Thời nay khôn hơn chút, biết lựa đậu ngon, đường lành, thả ngọt khoan thai vẫn sướng như thường, nhất là trong mấy ngày nóng đánh tụt quần vỡ đầu như này.
Trong hình là đậu xanh hữu cơ của Vườn Nhà Giang (HP), ngâm qua đêm nấu khoảng 30ph-1h tới khi chín mềmmm (với ít muối và rong biển phổ tai, vớt bọt ra). Dùng đường phèn Nghệ An nguyên chất chị Như Quỳnh bán cho nồi chè thơm ngọt rất dễ chịu, ngon hơn cả ngày xưa ăn nữa. Trong Đông y, đậu xanh có tác dụng thanh nhiệt giải độc, giảm sưng phù, điều hòa ngũ tạng và trừ được các bệnh thuộc nhiệt. Vỏ đậu xanh không độc, có tác dụng giải nhiệt độc, dùng chữa mụn, nhọt tốt. Nhớ ăn cả vỏ thì công dụng giải độc gan mạnh hơn. Đá chỉ dùng để LÀM MÁT LY, ăn chè lạnh cả đá thì khó tiêu, âm lại thêm âm thì không nên. Mãi yêu chè đậu xanh